Hôm nay nàng thật dâm đãng, Kiên hai tay ôm hông nàng, lưỡi cứng như cái bay thọc sâu vào *** rồi lại rút ra. Lưỡi thay cặc đụ *** làm nàng tê tái kêu lên : ” Ôi chiếc lưỡi tuyệt diệu ! ! ! ! s.ư.ơ’ n.g …sưưu ơơng ”
Phương Thúy đứng dạng chân, chống hai tay vào tường, cong lưng để hai ngón tay của chàng thay lưỡi thăm dò dòng suối.
” Anh ơi…..em chịu hết nổi rồi….đụ em…địt em…đút vào em…. em sắp nổ tung đây nè…”
Kiên ấn đầu Phương Thúy xuống để nàng chống tay lên thanh inox của vòi hoa sen, chổng mông, chân dạng ra mời mọc. Kiên cầm cặc quét lê mép *** để bôi trơn đầu cặc, Phương Thúy hẩy đít ra sau nuốt trọn cặc chàng.
Kiên cúi xuống, ngực trên lưng Phương Thúy, vòng tay xuống nắm hai bầu vú như anh Phương Thúy bắt đầu chạy nước rút. Mông chàng nhấp nhổm cho cặc thọc vào, rút ra, tiếng da thịt va vào nhau phát ra tiếng kêu bành bạch, nước xối xuông khe bắn ra tung tóe ở tứ phía.
Khi gần về đến đích, Kiên gục xuống, tay ôm chặt Phương Thúy thở dốc, cặc vọt tinh khí đầy ***nàng. Phương Thúy cũng thở hồng hộc, *** co bóp cắn cặc.
Phương Thúy sướng rợn cả người cái*** của nàng cùng lúc cũng co cặc Kiên liên tục mãi một lúc mới thôi.
Hai người trần truồng đi từ trên tầng xuống phòng khách, lúc này nhìn đồng hồ Kiên mới nói:
– Cho anh về với con trai của anh đi em, đi từ sáng đến giờ rồi, bây giờ đã gần xế chiều không khéo nó lại lo lắng
– Ừ nhỉ, chút nữa em quên, không trả anh về, con Thảo nó lại tưởng em bắt cóc anh thì toi – Phương Thúy giật mình.
Cả hai cùng trần truồng đi xuống dưới tầng, đi bên cạnh Phương Thúy, con cặc của Kiên cứ dựng đứng lên trời, ngoe nguẩy về phía trước, một tay thì vòng xuống dưới ôm eo nàng, tay còn lại vòng ra phía trước bóp vú nàng, Phương Thúy vẫn mặc kệ, không phản đối, nhìn con cặc của Kiên cứ tồng ngồng ngo ngoe về phía trước mà nàng không khỏi bật cười thích thú.
Ở dưới phòng khách, nguyên một bãi chiến trường ngổn ngang chưa có người dọn dẹp, quần áo, váy, của hai người vất lung tung bừa bãi khắp căn phòng, Phương Thúy gạt hai tay Kiên ra rồi nói:
– Anh mặc quần áo vào đi, xong em đưa anh về với con dâu của anh, dâm vừa thôi ông tướng ạ. Cẩn thận kẻo chết sớm đấy.
– Được làm tình với một người đẹp như em, có giảm đi vài năm tuổi thọ, anh thấy mình vẫn còn lời chán – Kiên cười hề hề nói.
Sau đó Phương Thúy đi vào lấy váy mặc cho mình. Bên ngoài Kiên cũng đã mặc xong quần áo tư khi nào, nàng thay bộ váy màu đỏ, bên trong cũng là bộ quần áo lót màu đỏ, nhưng lần này phần dưới chiếc váy xòe ra chứ không bó sát lại như chiếc váy đen nàng mặc hồi sáng. Hình như với mình, Phương Thúy chỉ thích hai gam màu chủ đạo là đỏ và đen, bên trong, vẫn là chiếc quần lót chữ T mỏng tanh mà chỉ có mỗi phần tam giác đủ để che hờ cái khe thần tiên của nàng, mắt nàng đeo chiếc kính thời trang màu tím vô cùng sang trọng. Ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào, dù mặc đồ hay không mặc đồ, Phương Thúy cũng trông vô cùng hấp dẫn, cuốn hút mọi ánh nhìn xung quanh. Kiên nuốt nước bọt ừng ực:
– Ai mà được làm chồng của em thì thằng đó thật là có phước, có lẽ phải tu nhân tích đức từ mấy kiếp trước.
– Thôi đi cha nội, không phải nịnh nữa, chẳng phải anh cũng đã vừa làm chồng em đấy à, đi ra cổng đợi em đi – Phương Thúy cười nói
Kiên sửa soạn đồ đạc đi ra cổng chờ nàng, 5 phút sau cánh cổng mở lớn hết cỡ, từ phía bên trong đường hầm. chiếc LEXUS mui trần màu đỏ dài ngoằng trông vô cùng trẻ trung và năng động từ từ tiên ra ngoài và đỗ xuống bên dưới lòng đường, chiếc cổng tự động từ từ đóng lại. Nàng nháy mắt bảo Kiên: Lên xe đi anh. Kiên đặt vali vào trong cốp rồi ngồi đến bên nàng. Chiếc xe chui ra khỏi ngõ nhỏ, lao vút trên trục đường Hai Bà Trưng, nhắm hướng nhà Thu Thảo thẳng tiến. Vừa thò mặt lên trên đường, mọi ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào nàng, từ những tay xe ôm đang há mồm chờ khách cho tới những tên thanh niên choai choai chạy lăng xăng trên đường phố..vv..chiếc xe của nàng lao đi vun vút trên đường Hai Bà Trưng trong sự tiếc nuối của mọi người. mấy tay thanh niên thì cố rồ ga xe lên mong sao có thể được chiêm ngưỡng khuôn mặt của nàng, nhưng rõ ràng là không thể nào đuổi kịp, trong chốc lát, bóng chiếc xe của nàng chỉ còn như con kiến trong mắt bon chúng. Đi thêm được một lúc thì điện thoại của Phương Thúy rung lên, đầu dây bên kia là chồng của Thu Thảo, nàng đeo phone và nhấc máy:
– Dạ vâng, anh Danh ạ
– Ừ, Thúy à, anh đây, em bay chuyến nào thế, đã vào trong này chưa, có đón được ông già anh vào không vậy – Danh hỏi
– Dạ. em bay chuyến lúc trưa, vừa xuống dưới sân bay cùng bác nè anh. – Phương Thúy nháy mắt với Danh cười nói.
– Ok, anh cảm ơn nhé, bây giờ em và ông già anh chờ ở đó nhé, anh sẽ bảo Thu Thảo ra đó đón hai người.
– Dạ vâng, nhanh lên nhé anh, không em bắt cóc ông già anh đó, Phương Thúy trêu trọc.
– Sao em lại nói vậy, nhỡ bọn chúng ra đó thật thì sao? – Kiên hỏi
– Tới nhà con dâu anh rồi đây này