– Cô Loan dậy sớm nhỉ ?
Loan nhoẻn miệng cười,nụ cười rất tình của một thiếu nữ ngây thơ đồng ruộng :
– Sớm gì cậu,em dậy từ năm giờ cơ đấy…..
– Buổi sáng ở đồng quê thích qúa cô Loan nhỉ ?
– Cậu ở thành phố thích hơn chớ miền quê lúc nào cũng yên bình,không có những quyến rủ như thành phố…
Thành nói bâng quơ :
– Nhưng ở thành phố không có những mối tình nóng bỏng như ở quê…
Loan đỏ mặt,nàng không hiểu Thành muốn nói gì nên đứng lặng yên.Thành hỏi tiếp :
– Nghe nói cô Loan sắp lấy chồng ?
– Dạ…thì em cũng…tính như vậy.Cậu coi không lấy chồng thì cả làng nói là….gái hư,gái ế Ở dây chứ không phải ở Saigon đâu cậu ơi !
– Anh ấy ra sao ?
– Cũng làm ruộng thôi cậu ơi không được như cậu đâu….
Nói câu này mắt Loan nhìn Thành một cách thèm muốn,người con trai ở thành phố có khác văn minh khác hẳn, đẹp trai,mái tóc bồng bềnh như cuộn sóng, đôi mắt tình tứ chết người.Thân hình Thành vạm vở dưới bộ áo mỏng làm Loan tưởng tượng đến Thành trong cơn mê tình ái ;Mới biết đàn ông nên Loan thèm đàn ông ghê gớm,hình ảnh Thành lúc ấy đối với nàng là một sự cuốn hút mảnh liệt.Nàng nghĩ không biết Thành làm tình như thế nào,có giỏi hơn Ðông người yêu của nàng không ?Chỉ nghĩ thế thôi má cô gái nhà quê đã đỏ hồng lên một cách mắc cở đáng yêu.
Thành nhận thấy ngay nét mặt và cái liếc mắt của cô gái xuống bộ phận sinh dục của Thành.Buổi sáng con cu Thành vẫn còn cương cứng tràn đầy sinh lực tuổi trẻ,nó đứng ngổng một cách hùng dũng,mặc dù chàng đã bận quần bó sát.Thành nhìn Loan càng không muốn dấu diếm sự thèm muốn của mình nên mặc kệ, để cho bộ sinh dục ưởn ra chọc gan cô hàng xóm để xem thế nào.Loan đỏ mặt hỏi tiếp :
– Còn cậu,cậu có vị hôn thê chưa ?
– Có chứ tôi có mấy cô bạn gái ở tỉnh,nhưng mấy cô ở tỉnh không dễ thương như mấy cô ở nhà quê đâu….
– Em chắc mấy cô ấy ….bạo lắm ?
– Bạo là gì ?Thành ghẹo.
– Bạo…là…bạo ấy cậu biết mà còn ghẹo em.
– Bạo thì cũng có bạo,mấy cô ở tỉnh theo Tây học nên họ muốn chứng tỏ mình…văn minh hơn.
Vừa nói Thành vừa đi bộ dần về phía trước,Loan củng từ từ đi theo hai người nói chuyện một cách thong thả trong khung cảnh tình tứ của buổi sáng ở thôn quê.Thoáng chốc hai người đã ra đến hồ sen ở đình làng.Buổi sáng nên con nít người lớn đã ra đồng hết,khung cảnh vắng lặng và yên tĩnh ;Thành rủ Loan ra ngồi ở gốc cây ngày hôm qua,kể chuyện thành phố cho Loan nghe.Loan tò mò hỏi hết chuyện nọ đến chuyện kia,chuyện phố xá,chuyện vủ trường,chuyện ca sĩ,tài tử xi nê…Thành kể huyên thuyên nhưng mắt không rời bộ ngực trắng muốt thấp thoáng phía sau chiếc áo bà ba mộc mạc của người thiếu nử.Loan hỏi một cách bạo dạn :
– Thế cậu có…bao nhiêu cô nhân tình rồi ?
Thành ỡm ờ :
– Nhân tình là nhân tình như thế nào ?Bạn gái thật sự hay chỉ là mấy cô… qua đường ?
Loan ngạc nhiên :
– Qua đường là làm sao ?
– Loan biết mà….mấy cô ở Saigon văn minh lắm,chỉ muốn làm quen với thanh niên rồi…làm tình với họ rồi thôi !
Loan đỏ mặt :
– Thiệt hả cậuEm đâu có biết mấy cô….bạo như vậy ?họ không sợ à ?
– Sợ gì cơ chứ ?Làm tình chớ đâu phải ….làm tội đâu ?
Loan tránh cặp mắt khiêu khích của Thành,nàng ngã người xuống nệm cỏ, đôi mắt lim dim khêu gợi :
– Em không bao giờ nghĩ rằng các cô có thể bạo như thế….
Thành lợi dụng cơ hội nằm xuống theo,tay để sát bên thân hình đụng vào đùi Loan.Loan rùng mình,nàng cảm thấy như có một luồng điện chạy dài trong người nhưng nàng cứ để yên.Thành nói bâng quơ :
-Hôm qua….tôi có ra đây chơi…..
Loan giật bắn người vùng ngồi dậy :
– Ủa,hôm qua cậu có ra đây hả ?Cậu có….thấy gì không ?
Thành cười nụ cười kỳ quái,Thành ngồi dậy vuốt mái tóc dài lòa xòa của người con gái :