VN88 VN88

Thà em mất nết nhìn trộm chị gái tắm

Xuất tinh xong hắn nằm vật xuống giường, miệng thở hổn hển, mắt vẫn khôg rời cái màn hình phía đông. Kể từ khi lên nắm quyền bang hội đông đảo nhất KHU TỰ TRỊ này, hắn cứ cần là có người phục vụ, đến nỗi hắn trở nên nhàm chán với những đứa con gái luôn luôn tuân phục hắn. Hôm nay, chợt thấy một đứa con gái hoàn toàn khác lạ với những đứa bên cạnh hắn, chơt hắn dấy lên một ham muốn lạ lung, một ham muốn mà từ lâu đã không trổi lên mạnh mẽ như lúc này. Chính vẻ khuần khiết lạnh lùng của cô gái cổng phía đông đã khiến dục vọng của hắn trở lại.
-“Ngài đã thỏa mãn chưa, hòang đế!” – Cô gái còn lại ghé sát tai hắn thủ thỉ, tay cô không ngừng xoa bóp hai hòn ngọc của hắn, trong cô gái kia lại tiêp tục dung miệng.

Phim thà em mất nết nhìn trộm chị gái tắm

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

Bắt đầu truyện: Thà em mất nết nhìn trộm chị gái tắm

Khu chung cư DD7 được xây dựng cách đây hơn 30 năm, nó đã xuống cấp một cách trầm trọng, nhưng chính quyền và Nhà nước vẫn chưa cho giải tỏa và nâng cấp. Cư dân ở trong đó không hiểu rằng có bao giờ giao tiếp với bên ngoài không, nhưng nếu bạn chưa đặt chân được đến đây thì có nghe ngóng cả đời bạn cũng không biết, không thấy được như thế nào trong cái chung cư cũ kỹ đó. Chỉ biết một điều rằng những người dân sống vòng quanh gọi cái chỗ âm u hắc ám mà hàng ngày họ đi qua nhưng không dám bước chân vào là : “KHU TỰ TRỊ”. Và nếu bạn nghe được ba chữ đó từ miêng họ rồi lại hỏi lý do vì sao có cái tên đó thì bạn chỉ nhận được cái lắc đầu cùng gương mặt bất chợt tái mét của họ.

dang tam bi nhin len
Bạn cũng không thể tìm cách lẻn vào khu chung cư đó đâu. Khu chung cư rất rộng, rất lớn, chia ra rất nhiều lô nhưng nếu bạn đi vòng quanh nó cả tuần, cũng không thể tìm thấy lối để xâm nhập vào. Và tư trước đến giờ không có một thông tin nào từ báo chí, truyền thông, cũng như truyền miệng rằng đã có người vào hay ra từ khu chung cư ấy.
Nó bí ẩn, nó cô lập, và nó được mọi người nhắc đến chỉ với một cái tên:
“KHU TỰ TRỊ”
Và cái thế giới này sẽ chẳng có gì thay đổi, chẳng có gì biến động và bị ảnh hưởng bởi có hay không sự tồn tại của KHU TỰ TRỊ.

Tha em mat net nhin trom chi gai tam
Cái thế giới âm u đằng sau KHU TỰ TRỊ, hôm nay càng trở nên quái dị và ma ám hơn nữa bởi cơn mưa lớn dằn dai từ lúc chiều, kéo dài cho đến ban đêm.
Trong màn mưa dày đặc ấy, mặt phía nam của KHU TỰ TRỊ xuất hiên bốn bóng đen chậm rãi quan sát sự chằng chịt của cấu trúc trước mặt họ.
-“Âm u như chính nó đã thế!” – Lão già kéo cái kính đã ướt nhòe vì mưa xuống sóng mũi khoằm khoằm của lão, nheo mắt lại nhìn về KHU TỰ TRỊ.
Lão kéo cái áo khóac măn-tô che phủ gần hết cái thân người khòm khòm của lão như để tránh cái giá lạnh của cơn mưa đêm.
-“Hắc khí quá nhiều… “ – Một giọng nói của phụ nữ cất lên từ bên trái lão.
-“Chướng khí quá lớn…” – Giọng nói với âm ngữ y chang cất lên từ bên còn lại của lão.
-“Bố già nhỉ!” – Hai cô gái giống nhau như hai giọt nước cùng đồng thanh sau những lời tiếp nối nhau. Cả hai cùng vận bộ đồ da màu đen từ đầu đến chân. Cái áo khoác da đen được kéo phéc – mơ – tuya đến gần ngang rốn, để lộ 1/3 hai cặp ngực trần hòan toàn bên trong, chúng căng đầy nên tạo thành hai khe chính giữa để mặc cho những giọt mưa đọng lại và chảy dài từ cổ họ len qua đó rồi tụ lại ở rốn. Đôi chân được bó lại trong chiến quần da, để lộ những đường cong hoàn hảo ngự trị trên hai đội bốt cao gót chắc cũng đến mười phân.
-“ Đi nào, các bạn trẻ… Chào mừng trở về nhà!” – Bố già nhoẻn một nụ cười nham hiểm, nện lóc cóc cái cây gậy trên tay lão, chậm rải lê từng bước chân.
Cả bốn cùng bước về phía trước, nơi có những bức tường cao vơi vợi mờ ảo sau màn mưa.
Cái bóng đen cao lớn, đi sau cùng nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, dộng những bước chân nặng nề xuống mặt đường, tiêng bước chân nghe rõ mồn một trong những ầm ỹ của mưa.
……………………………………
– “Rốt cuộc cũng đến nơi!”
Dưới mái hiên của một căn nhà đóng cửa im ỉm, đối diện phía bắc của KHU TỰ TRỊ, một một nam tử với mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ đang nheo mắt ngước nhìn những cây ăng-ten chọc trời của khu chung cư. Hắn phì phèo điếu thuốc trên tay, gương mặt không dấu nổi vẻ thích thú với quang cảnh trước mắt.
Tay phủi cho thẳng lại cái áo vest đen vốn chẳng có chỗ nào nhăn của hắn, miệng cười khẩy.
-“ Không nơi dung thân! Hahaha…” – Hắn lao vút về những góc cây trơ trọi không một chút dấu hiệu của sự sống án ngữ mặt phía bắc của KHU TỰ TRỊ. Tiếng cười của hắn văng vẳng trong màn mưa, cũng ma quái nhưng đây mị hoặc.
……………………………….
Cái KHU TỰ TRỊ hắc ám này vốn chẳng có ai ra vào hoặc người ta lần tương là thế, hôm nay bỗng trở đông khách lạ thường.
Một bóng người nữa lại xuất hiện ở mặt phía đông của khu chung cư cũ kỹ. Nhưng hoàn toàn khác với những người vừa rồi, cái bóng này khóac trên người bộ trang phục trắng tinh từ đầu đến chân. Cô gái có gương mặt thanh tú, làn da trắng hồng, đôi mắt mơ màng nhìn lơ đãng về phía hàng rào cao ngất ngưỡng. Chiếc áo khóac hờ hững che đi một thần hình kiều diễm được bao bọc bằng một chiếc áo ống không tay bên trong bằng ren ôm trọn và vun đẩy cặp ngực căng mọng của cô gái lên cao. Chiếc quần jean cũng bó sát lấy đôi mông tròn đầy cùng cặp chân dài thẳng tắp. Đôi guốc cao gót chừng bảy phân càng làm cho người ta cảm thấy chân cô gái càng miên man hơn. Tất cả đều là màu trắng tinh. Trông dáng người của cô có phần hoàn hảo hơn hai cô gái áo đen phía nam nhưng gương mặt lại toát lên vẻ lạnh lung băng giá còn hơn cả cơn mưa đêm.
Cô bật cây dù trắng trang trí những hoa văn đẹp mắt trên bề mặt, từng bước chậm rãi tiếng về KHU TỰ TRỊ. Đôi guốc của cô không hề dính một chút dấu vết gì của bùn sình. Có lẽ tạo hóa không nỡ làm dơ bẩn vè tinh khiết hoàn hảo của cô.
Không hề có một tiếng động nào được phát ra…
…………………………
Lô A, nằm lọt khỏm giữa KHU TƯ TRỊ, nó hòan toàn được bao bọc bằng những lô chung cư xung quanh, không có một mặt nào tiếpc xúc với thế giới bên ngoài, nó là nơi ở của một trong những người có máu mặt nhất KHU TỰ TRỊ này. Hắn sở hữu một lực lượng hùng hậu quy tụ những kẻ xấu xa nhất, suy tôn một chủ nghĩa bạo lực tàn khốc, những kẻ dưới trướng gọi hắn ta với biệt danh rất kêu: “Hoàng Đế”, còn những thế lực đối địch lại gọi hắn với cái tên “Kẻ Đôc Tài”.
Trong cái âm u buồn tẻ của cơn mưa đêm nay, “Hòang đế” đang hưởng thụ những gì êm ái nhất của kẻ cầm quyền. Hắn khỏa thân thoải mái trên chíêc giường quen thuộc của mình, thân hình hắn để lộ những vết sẹo chằng chịt, minh chứng cho những tháng ngày liều mạng để tìm kiếm chỗ đứng như ngày hôm nay. Bên dưới, dương vật hắn ngỏng sừng sững lên trời, để mặc cho hai đôi môi đỏ mọng ướt át đang chăm sóc nó. Hắn lặng lẽ quang sát dàn 36 cái tivi được gắn âm trong bước tường trước mặt hắn. Nhìn chằm chằm vào bốn bóng người trên cái camera ơ cửa vào phía nam, “hòang đế” mỉm cười lẩm bẩm: “Chào mừng sư trở về, ông bạn già à!”
Liếc mắt về phía cửa bắc, hắn cười khẩy: “ Rác rưởi!”
Đảo mắt thêm một lần về phía cửa nam, rôi nhanh chóng trở về màn hình của phía đông, mắt hắn chợt sáng rực lên, cái dương vật như căng cứng thêm trong đôi môi của cô gái xinh đẹp đang gục đầu vào hán hắn. Cô gái còn lại đã trường lên chăm sóc bộ ngực vạm vỡ của hắn.
Bất chợt hắn đè vật cô gái dưới hán hắn xuống giường, thúc những cú mạnh mẽ vào mồm cô. Miệng gào lên: “Ta muốn có ả! Ta muốn có ả!”.
Cô gái cố gắn há miệng ra rộng hơn trước những có nắc như vũ bảo của hắn. Bổng cô mở to mắt ra, một cú dộng chất lược của hắn cùng với những đợt tình trùng tuô xối xả vào miệng cô, cô cố gắn nuốt hết, nhưng cũng để trảo ra phần dư thừa nơi khóe miệng.
Xuất tinh xong hắn nằm vật xuống giường, miệng thở hổn hển, mắt vẫn khôg rời cái màn hình phía đông. Kể từ khi lên nắm quyền bang hội đông đảo nhất KHU TỰ TRỊ này, hắn cứ cần là có người phục vụ, đến nỗi hắn trở nên nhàm chán với những đứa con gái luôn luôn tuân phục hắn. Hôm nay, chợt thấy một đứa con gái hoàn toàn khác lạ với những đứa bên cạnh hắn, chơt hắn dấy lên một ham muốn lạ lung, một ham muốn mà từ lâu đã không trổi lên mạnh mẽ như lúc này. Chính vẻ khuần khiết lạnh lùng của cô gái cổng phía đông đã khiến dục vọng của hắn trở lại.
-“Ngài đã thỏa mãn chưa, hòang đế!” – Cô gái còn lại ghé sát tai hắn thủ thỉ, tay cô không ngừng xoa bóp hai hòn ngọc của hắn, trong cô gái kia lại tiêp tục dung miệng.
-“Để em phục vụ ngài tiếp nhé.. hihi!” – Cô nũng nịu nói tiếp khi cảm nhân cái dương vật của hắn lại tiếp tục cương lên dù đã xuất tinh.
Đúng là đã lâu lắm rồi, hắn không có cái dục vọng liền tục này.
Hắn hô phớt lên đôi má bầu bỉnh của cô gái: -“Dùng bướm của em đi…”
Cô ngồi chôm dậy, kê cái khúc củi trong tay mình ngay cửa mình, và dập mạnh xuống, cùng một tiến thở hắt ra rõ to.
Hắn mặc chô cô nhấm nhỏm trên người mình, với tay nhân nút điên thoại bên cạnh.
-“Đưa lính đến cổng phía đông, đón cô công chúa ấy về đây cho tao!”.
-“Dạ, nghe rõ!” – Một giọng nói phát ra từ chiếc điện thoại, ngữ điêu rất cung kính.
-“ Nhẹ tay đấy, thằng nào làm sứt mẻ một miếng nào, thì tự dâng hai cái hòn cho tao!” – hắn gằn giọng.

VN88

Viết một bình luận