VN88 VN88

Xem cảnh nóng trong phim Hàn cực sướng

Đoàn tàu dừng lại, tôi và cậu xách đồ xuống , cha giá bịp lúc nào cụng để tôi xách đồ cả, ông đi long nhong trong khi đó, tôi phải sách đồ cho ổng.
– Nhanh lên coi , trai tráng gì mà lề mề vậy?
Tôi nghiến rang nhìn ổng bằng ánh mắt tóe lửa, tôi chỉ muốn đạp ổng một cái cho bỏ tức. cô gái đó dường như đi phía sau.
– Đứng lại…. ăn trộm…. ai giúp tôi với… ăn trộm.
Hai thằng ăn trộm vừa giật đồ của một ông già đang chạy thật nhanh thoát thân. Ông giá đó vẫn đang đuổi theo một cách chậm chạp. Tôi quay lại nhìn tên ăn trộm đó, thằng ăn trộm chạy đụng trúng cô bé học sinh đó làm cô bé ấy choáng váng, trong lúc đó tên trộm đưa tay ra giật lấy túi cùa cô bé và chạy… cô bé đứng ngỡ ngàng không biết phải làm gì, không thể nào nói được tiếng nào… khi tên trộm đến gần, tôi đưa chân ra… một tên bị té nhào xuống nhưng tên bị té nhào đó , không phải là tên ăn trộm, mà là tên “bị ăn trộm” trong lúc ông ta đang bò ngồi dậy, tôi lẳng lặng bước đi khỏi nhà ga đang nhộn nhịp là ồn ào phía sau…
Tôi bước tới cổng một căn hầm , nói đúng hơn là một cái kho bỏ hoang cũ kỹ, nó được rạp phim bỏ hoang từ rất lâu rồi có lẽ từ hồi còn chiến tranh. Nghe được có tiếng động trong đó. Tôi nghĩ ra một cách chọc bọn trong đó.
– Tất cả đứng im, không được nhút nhít.
Trong đó bắt đầu nghe những tiếng rầm rầm, những tiếng chân chạy…
– Tất cả đứng im, các anh đã bị bao vây.
– Trong đây không có người….
Tôi cười nôn ruột, thằng nào mà ngu quá vậy trời. Tôi mở cửa nhìn vào trong ánh sang lờ mờ tối , dưới đó, cả bọn đang nằm cuối đầu xuống chân bàn, miêng luôn nhẩm bầm:
– Tha cho tôi đi, tôi không dám lấy trộm nữa đâu.
Tay chân tụi nó run lên cầm cập, tôi nhìn mà mắc cười. ăn trộm gì mà ngu với nhát quá trời.
– Tất cả đứng dậy đi .
Tôi vừa nói vừa cười, cà bọn thấy tôi thở phào nhẹ nhỏm.
– Trời ơi, anh Hòa làm em hết hồn.
– Anh làm kiểu này có ngày em đứng tim thật quá.
Tôi hả hê bước vào.
– Tụi bây làm ăn trộm gì mà chạy chậm quá.
– May có anh không chắc mệt lắm rồi.
– Chiến lợi phẩm được gì không?
Tôi ngồi xuống cạnh những giỏ đồ mà tụi nó vừa giật được của ông già, tất cả bọn này toàn là những đứa anh em của tôi, tụi nó tuy hơi ngu thiệt, nhưng sống rất có tình nghĩa, có gì cũng mời tôi, đi đâu cũng đi chung với tôi hết, đó là những người bạn tốt nhất của tôi.
– Trời đất, sao toàn nước tương không vậy?
Tôi tròn mắt nhìn chai nước tương mà tụi nó lấy ra khỏi túi.
– Để em coi còn gì nữa không?
Thằng Nghĩa nhanh tay mò trong túi và móc ra….
– Gì mà có dầu ăn nữa vậy ?
Thằng Hùng mập nhìn la lên. Tôi phì cười nói với tụi đang ngỡ ngàng lục lục túi.
– Còn thiếu gạo nữa là đúng cứu đói luôn đó.
– Có gạo luôn nè đại ca.
Tôi sặc một cái, nhìn nó , ký đầu thằng Hùng một một cái tôi la lên.
– Tụi bây đói lắm hay sao mà đi cướp đồ cứu đói thế?
– Tụi em đâu biết đâu, nhìn túi tưởng hủ vàng.
Tát đầu thằng Nghĩa một cái.
– Người tao cướp bóp hay ví, chứ ai như tụi bây đi cướp hũ gạo người ta.
Chúng là đầu trộm ở bến xe lửa, chúng gọi tôi là đại ca thôi, chứ thật tôi chỉ có đánh bài gian lận với chôm chỉa mí bà bán hang , chứ móc túi giật đồ tôi chịu thua. Trong tiếng cười của bọn chúng đang khoe chiến tích lương thực, bỗng nhiên một âm thanh phát ra làm tôi giật mình bừng tĩnh, âm thanh nhẹ nhàng đó nghe rất êm điệu, chính là âm thanh tôi đã nghe trên tàu lửa. chiếc hộp rơi từ trong giỏ mà tụi nó giật được, trông như giỏ đồ của cô bé ban nãy, đó là một chiếc hộp kim loại được mạ bạc rất đẹp, thằng Nghĩa cầm lên với vẻ thích thú.
– Gì vậy ta. Món đồ chơi hay quá, còn phát ra tiếng nhạc nữa chứ.
Tôi chồm người lên giật chiếc hộp nhạc đó một cách thích thú, trong chiếc hộp đó, có một tượng của thiên thần đang quỳ xuống cầu nguyện, quay vòng trèo theo tiếng nhạc du dương đó, một món đồ khá là hay, và tôi bắt đầu nghĩ đến cô bé đó.
– Tao thu chiếc hộp này được không?
– Đại ca cứ lấy , tụi em lấy chi.
Tôi cười cười cầm chiếc hộp bước chậm rãi về nhà một cách thích thú.

VN88

Viết một bình luận